Thương mại điện tử đã thay đổi rất nhiều về nền kinh tế, về thói quen mua hàng

Cách đây chục năm, bạn ở tỉnh lẻ, làm ăn buôn bán chỉ ở vòng quanh gần khu bạn sống là chính, nhưng nhờ TMĐT lên ngôi, bạn ngồi ở trên núi cũng được, chỉ cần internet là bạn bán được hàng. Nó là một trong những mơ ước của tôi từ hồi còn học lớp 11-12, đó là bán hàng online làm sao được toàn quốc dễ dàng, thì bây giờ ai cũng đã làm được, và nhiều người ở xa xôi cũng có thể kiếm tiền, hoặc hơn nữa là làm giàu.

Đây là ở Việt Nam, chúng ta còn đi chậm hơn TQ nhiều năm về TMĐT. TQ đã làm rất nhanh, xịn và hiện đại bậc nhất hệ thống kho vận, hậu cần. 1 đơn hàng mua quốc tế qua sàn TMĐT nếu nhanh có thể chỉ 3-5 hôm đã có mặt tại nhà của bạn, tốc độ này có khi còn nhanh hơn trong chính nội địa giao hàng.

Ảnh một đơn hàng ship quốc tế với thời gian chỉ 5 ngày (ảnh internet)

Đứng ở góc nhìn người tiêu dùng, tôi ủng hộ ”thương hiệu Việt, nhà bán hàng Việt”, nhưng phải hợp lý, hiệu quả. Tức là chi phí bỏ ra không chênh lệch đáng kể, bù trừ lại là dịch vụ, sự tư vấn hỗ trợ.

Nhưng!

Đa số seller đều đang giống nhau bởi có rất nhiều vấn đề, mà cũng đều là điểm yếu không có chút phòng thủ nào.

  1.  Tỉ lệ seller nhỏ là rất lớn, nhập hàng hóa từ TQ hoặc trung gian, số lượng không nhiều, giá vốn hàng hóa không tối ưu.
  2.  Nhiều sellers bán hàng giống nhau, không có sự khác biệt, độc quyền, cạnh tranh chủ yếu là giá thành.
  3.  Không nắm giữ bất cứ kênh bán hàng nào, phụ thuộc hầu hết vào sàn hoặc chạy quảng cáo.
  4.  Chi phí nhiều và lớn như phí sàn, phí quảng cáo, phí vận chuyển vận tải, thuế…và các chi phí vận hành shop, doanh nghiệp khác, trong khi biên lợi nhuận ngày càng mỏng

Không nắm nguồn hàng, không nắm khách hàng, không giảm được chi phí. Kiềng 3 chân gãy cả 3 thì chỉ có nằm chứ sao có thể đứng?

 

Sellers trong nước cạnh tranh nhau, khô máu với nhau để kéo biên lợi nhuận xuống thấp đến khó thở.

1 từ khóa hàng chục shop bán

Các kênh bán hàng phải bơm tiền quảng cáo mới bán được hàng, tắt ads là tắt đơn, là tắt điện đi ngủ luôn

Các sellers gốc, nhà máy từ nước ngoài đang rục rịch hành quân, bán hàng sang tận nơi, với giá ngang giá bán buôn và tiền ship ”tượng trưng”, họ còn sẵn sàng cho luôn sản phẩm nếu có vấn đề!

Cùng 1 sản phẩm cùng giá nhập nhưng người TQ bán có lãi còn chúng ta thì không.

 

Vậy thì cơ hội nào cho chúng ta?

Hãy tư duy thế này:

Hàng hóa từ nhà máy sản xuất, đi qua kênh phân phối, qua nhà bán hàng, qua kênh bán hàng rồi tới tay người tiêu dùng, rất nhièu khâu trong chuỗi giá trị này.

Ai nắm được nhiều giá trị nhất trong chuỗi người ấy sẽ an toàn nhất. Và nếu khâu nào trong đó mà không thể thay thế thì bạn bất bại!

Hơi buồn nhưng phải đồng ý với tôi rằng: Sản xuất đối với VN là khá bất khả thi

Vậy thì, cái gì khó quá bỏ qua

Hãy làm tốt những khâu còn lại. Còn những khâu nào?

Theo tôi bạn hãy thử liệt kê lại những giá trị còn lại phía sau, xem có thể làm tốt, nắm giữ được gì, thì đó chính là cánh cửa

Một bài thế này không đủ dài để tôi phân tích tiếp các cánh cửa, nhưng tôi sẽ cố gắng viết về nó sớm nhất.

Quan trọng là bạn phải theo dõi blog này của tôi :)))))

Hẹn bạn bài tiếp theo về những thứ chúng ta có cơ hội ”nắm giữ” nhé!

 

 

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here