“Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ!”, trích câu nói nổi tiếng của Steve Job.

Tôi của những năm tháng tuổi 20 luôn cố tỏ ra khôn ngoan, lọc lõi, không ngừng vun vén và tìm cách kiếm chác. Tôi từng nghĩ rằng, mình làm thế là giỏi

Trước 27 tuổi, tôi vẫn mang tư duy kiểu cũ, làm ăn thuận lợi, kiếm đủ nuôi thân, gia đình, tích cóp được tài chính kha khá. Tôi của thời điểm đó cho rằng, thế là thành công!

Cho tới khi gần 30 tuổi, trải qua vài biến cố, tôi có cơ hội tiếp cận với những người thành công và trong lúc đang tràn ngập cảm giác tự hào về bản thân, tôi nhận được những nhận xét thẳng thắn như gáo nước lạnh dội vào đầu. Khi này, tôi mới ngộ ra rằng, suốt quãng thời gian 10 năm trở về trước, mình làm việc, kiếm lợi chỉ cho bản thân, không đóng góp, cống hiến cho xã hội. Vì vậy, mãi chỉ quanh quẩn trong một vòng tròn lợi ích nhỏ bé do chính bản thân tạo ra.

Cống hiến cho xã hội, nghe thì to tát nhưng thực ra không nhất thiết phải làm những việc hoành tráng thay đổi thế giới. Với người kinh doanh, đơn giản là thay đổi góc nhìn, từ buôn bán thông thường sang  tạo ra những thứ có giá trị, phục vụ nhu cầu xã hội, làm ăn minh bạch và trách nhiệm.

Tạo ra được 1 sản phẩm có chất lượng tốt và phù hợp cũng đã là tạo giá trị

Trước kia, mục đích lớn nhất của tôi là tạo ra lợi nhuận, làm ra tiền. Còn hiện nay, tôi muốn làm những điều ghi dấu ấn, tạo ra giá trị cho cộng đồng và theo đuổi ước mơ rằng, ở Việt Nam có thể làm ra những sản phẩm, hệ thống mô hình kinh doanh mạnh như thế giới đã làm. Bên cạnh đó, tôi muốn giải quyết những vấn đề, nỗi đau mà thị trường đang gặp phải.

Hãy luôn giữ một niềm tin trong trẻo rằng, dù bên ngoài đang khó khăn thế nào thì nếu giải đúng bài toán xã hội đang cần, bạn sẽ luôn được đón nhận và những thứ tiền tài khác sẽ đến như một thành quả tự nhiên…

 

Ở góc độ nhỏ hơn, trong bất kỳ một vị trí công việc nào, không có khái niệm lương thấp  – lương cao. Quan trọng là thu nhập có xứng đáng với công sức lao động bỏ ra hay không. Nếu giá trị tạo ra thấp, thì lợi ích đi kèm sẽ tương đương và ngược lại. 

Nếu không đủ kiên trì, không có sự ‘’dại khờ’’ và mơ ước thì bạn sẽ vĩnh viễn không thể chạm tới những điều từng mơ. 

Cơm áo gạo tiền bó buộc ta mỗi ngày, sự ‘’khát khao, dại khờ’’ là nút cởi giúp ta buông bỏ khó khăn trước mặt. Bước tiếp chặng đường không chỉ cần sức khỏe, kiến thức mà còn cần ý chí. 

Ngồi lên những vị trí cao hơn, bạn cần nhiều yếu tố cùng song hành, tri thức, tâm thế, tầm nhìn, đạo đức….Thiếu bất cứ điều gì cũng không thể đi xa. 

Đừng tin khi ai đó nói rằng chỉ cần giỏi, bạn có thể làm được mọi thứ. Nếu chẳng có ước mơ, không đủ kỷ luật kiên trì, và cũng không thay đổi được góc nhìn, cách đối diện thì bạn khó lòng thành công! 

Một ước mơ khả thi, một quyết tâm đến cùng, kể cả việc tin vào mục tiêu một cách khờ dại,… tất cả những điều này có thể đưa ta đi xa tới những điểm, thậm chí còn chưa từng dám tưởng tượng! 

 

Hãy tin như vậy!

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here