Bước ra đời làm kinh doanh, học tâm thế chấp nhận!
Ở đời, bất kể ai nếu muốn cuộc sống tốt thì đương nhiên cần học tập và làm việc chăm chỉ.
Với những người có đam mê, tham vọng lớn, muốn làm được những thứ lớn lao vượt bậc hơn thì còn phải cố gắng hơn và hi sinh nhiều điều trong cuộc đời.
Người làm kinh doanh cũng vậy, nhưng họ còn phải chuẩn bị sẵn tâm thế chấp nhận nhiều thứ vì trên vai còn phải gánh thêm nhiều trách nhiệm
Những lời này không phải tự đề cao, hay xem người làm kinh doanh hơn ai cả, nhưng nó như một lời nhắn nhủ, cũng có thể nói là ‘’cảnh báo’’ trước cho những ai đang chuẩn bị đi tới con đường này.
Đi buôn và làm kinh doanh có thể giống nhau về bên ngoài, nhưng về sâu bên trong khác nhau vô cùng, điều tôi muốn nói một cách chính xác đó là trở thành doanh nhân, làm kinh doanh một cách nghiêm túc và muốn tạo ra thành tựu.
Hãy chuẩn bị cho mình một tâm thế chấp nhận, bởi muốn tạo ra một doanh nghiệp, dẫn dắt được nó tới một mục tiêu to lớn thì bạn sẽ mất nhiều:
CHUẨN BỊ TÂM THẾ CHO NHỮNG GÌ?

Sức khỏe: khởi nghiệp ban đầu tương đối vất vả, thời gian ngồi làm việc dài hơn, việc tay chân, trí não đều phải làm. Áp lực chi phí, tiền bạc sẽ đè nặng giai đoạn đầu, không chỉ mỗi việc chân tay mới là vất, ngồi hàng giờ trước máy tính làm việc gây ra nhiều thứ bệnh tật mà sau 30 tuổi sẽ ngấm. Ngoài ra, còn ảnh hưởng cả sức khỏe tâm lý bởi nhiều áp lực, nhiều người làm ăn thua lỗ mà trở nên phát điên. Giấc ngủ ngon đơn giản nhưng với nghề này thì nó là món quà lâu lâu mới được phát.
Trách nhiệm vô hình: Chắc chắn, vì không chỉ làm cho một mình bản thân, mà gánh vác ngay bên dưới là hàng chục, hàng trăm con người, cũng là hàng trăm gia đình. Trách nhiệm với gia đình, vợ con, cha mẹ cũng đã đè nặng thân ta, nhưng thêm hàng trăm con người đang đồng hành cùng mình, doanh nghiệp cũng chính là bát cơm, tương lai của họ. Nhiều lúc mệt mỏi vô cùng, nhưng không thể dừng lại, vẫn phải làm tiếp. Muốn từ bỏ thì không phải đơn giản, bởi pháp lý, đối tác, nợ nần…. Nhiều thứ sẽ níu ta lại… nếu không đủ trách nhiệm không thể nào vượt qua.
Cảm xúc: Dùng lý trí để xử lý vấn đề chứ không phải cảm xúc, con người ai cũng có hỉ nộ ái ố, nhưng nếu đưa cảm xúc vào kinh doanh thì hỏng hết việc, nóng giận cũng phải kìm nén, không vui cũng không nên thể hiện ra….đây không phải là việc bắt buộc, nhưng cần rèn luyện để có thể giữ được trạng thái cân bằng, bình tĩnh và bình thản trước mọi việc. Đã quá nhiều bài học về một chút nóng giận mà có thể mất cả sự nghiệp. Hẳn là một vấn đề khó, nhưng tham gia cuộc chơi này thì phải giải quyết được nó.
Niềm vui cá nhân: Hi sinh, tôi sử dụng từ này bởi thật sự nó là một sự hi sinh đúng nghĩa. Chẳng còn những cuộc gặp gỡ bạn bè, họp lớp, nhậu nhẹt, đi chơi, đam mê này kia….vì chẳng có thời gian. Cân bằng cuộc sống? Nó không phù hợp nếu muốn có ‘’thành tựu’’, đời là vậy, được cái này mất cái kia. Nên nhớ rằng ngoài bạn bè và những cuộc vui, ta còn vợ con, cha mẹ, và sự nghiệp. Chọn sự nghiệp bạn có thể sẽ thành Steve Job, còn nếu chọn thêm gia đình bạn sẽ tụt đi một chút, còn chọn cả thì chắc chắn thành tựu lớn là khó. Vì vậy cái bỏ dễ nhất là thú vui, sẽ có thêm thời gian cho những điều còn lại. Tôi chưa thấy trường hợp nào thành công mà không dành nhiều thời gian cho công việc của mình cả.

Được và mất: Làm lụng vất vả, ai cũng mong mình được. Nhưng làm kinh doanh mất được song hành. Vấn đề là quản trị sao cho được > mất, và hướng tới tỉ lệ này tăng dần theo năm tháng. Có những thứ nhiều năm dày công xây dựng, và có thể sụp đổ 1 đêm, đúng nghĩa đen. Sẵn sàng tâm lý chấp nhận rủi ro, và coi nó như một tỉ lệ mình đã tính toán, quản trị nó, bình thản cho nó trôi qua, và làm lại từ đầu. Tính cách sợ rủi ro hoặc mất mát, khó có thể làm doanh nhân.
Chịu thiệt: Làm ăn càng về sau càng nhiều đối tác, và sẽ có nhiều bạn đồng hành, xung đột sẽ luôn diễn ra. Bạn được lợi ích ban đầu, bạn mất nhiều thứ phía sau. Người lãnh đạo là người để lợi ích mình ở cuối, chịu thiệt được thì mới làm lớn được, hãy hướng tới những thứ lớn lao thì mới có thể chấp nhận được việc này, bằng không sẽ mãi sống trong khó chịu…liệu bạn có sẵn sàng chịu mất?
Kiên trì học tập: Làm chuyên môn, chỉ cần học đúng chuyên môn, nhưng làm kinh doanh phải học cả những thứ mình không biết, mà học là việc khó, vì chắc gì học đã hiểu. Nhưng không học được thì mất cả công ty, không chỉ là kiến thức bán hàng, mà còn là tài chính, pháp lý, quản trị, marketing…..quá nhiều kiến thức, thật sự là khó nhằn. Nhưng phải học, học nghiêm túc, không cần thiết phải là chuyên gia, nhưng phải hiểu được căn bản…chính vì lẽ này nên nhiều người làm ăn không thể nâng cấp được doanh nghiệp, mãi mãi chỉ là một doanh nghiệp nhỏ, bởi kiến thức của họ không tăng thêm, doanh nghiệp lớn cỡ nào phụ thuộc vào trình độ của người lãnh đạo là như vậy. Nên khi bước ra làm kinh doanh thì đồng nghĩa với việc quay trở lại sự học như ngày xưa. Ôi, ta đã nghĩ rằng học xong Đại Học là đã thoát kiếp nạn này, nhưng không, mọi thứ chỉ vừa bắt đầu khi bạn đặt 1 chân vào con đường này!

Có vẻ là cũng hơi nhiều thứ phải ‘’CHẤP NHẬN’’
Thật ra, không ai ép buộc được bạn phải làm những điều này, nhưng nếu như muốn có thành tựu lớn, muốn tạo ra những thứ khác biệt thì những điều này sẽ đến và phải chuẩn bị tâm thế đón nó, cách ta đón nó thế nào sẽ tạo ra những thành quả tương xứng.
Bài toán này nói chung là khó, giải được ta sẽ có phần thưởng đáng giá.
Tùy vào mơ ước tới đâu, ta hi sinh tới đó mà thôi!





